Thứ Năm, 1 tháng 5, 2014

Không có nghề nghiệp ổn định, không trúng số độc đắc, nhưng Lê Hữu Hiếu (28 tuổi, thôn Vĩnh Lưu, xã Phú Lương, huyện Phú Vang, tỉnh TT-Huế) đột nhiên xây nhà to, mua sắm nhiều phương tiện sinh hoạt đắt tiền…

…Vào cuộc tìm hiểu thông tin, điều tra xác minh, cơ quan CA tỉnh TT-Huế và Bộ CA phát hiện bắt gọn một nhóm đối tượng làm giàu bằng cách đăng tải hàng trăm ngàn phim sex lên mạng Internet.

Lê Hữu Hiếu đã thu về 5 tỉ đồng từ việc đăng tải phim sex.

Lê Hữu Hiếu đã thu về 5 tỉ đồng từ việc đăng tải phim sex.

Bỗng dưng giàu có

Ở vùng cát Vĩnh Lưu, Lê Hữu Hiếu vốn không nghề nghiệp ổn định lại cất cho mình ngôi nhà to, mua sắm phương tiện sinh hoạt đắt tiền, khiến dân làng bàn tán xôn xao. Sự giàu có một cách khó hiểu của Hiếu khiến các điều tra viên Phòng CSĐT tội phạm về trật tự xã hội, CA tỉnh TT-Huế xác định có vấn đề khuất tất cần được giải đáp. Lần theo các đầu mối thông tin, các điều tra viên biết được Hiếu đang tham gia vào một trang web có nhiều biểu hiện khả nghi. Sự việc sau đó được CA tỉnh TT-Huế gửi văn bản yêu cầu phòng 5 (Cục cảnh sát Phòng chống tội phạm công nghệ cao - Bộ CA) phối hợp dùng các biện pháp kỹ thuật theo dõi các hoạt động của Hiếu trên mạng Internet.

Từ đây, sự thật về sự giàu có đột xuất của Hiếu dần được lộ rõ. Hiếu thường xuyên vào trang www.ryushare.com đăng tải các file phim có nội dung đồi trụy. Các điều tra viên phát hiện Hiếu thường xuyên trao đổi với Nguyễn Đức Nhật (31 tuổi, trú tại 41/9 đường Trung Thắng, huyện Dĩ An, tỉnh Bình Dương). Những thông tin này đã bắt đầu hé lộ đường dây sử dụng mạng Internet thực hiện hành vi vi phạm pháp luật.< luat dan su >

CA tỉnh TT-Huế và Phòng 5 (Bộ CA) quyết định phối hợp phá chuyên án 813M. Từ đây, các thiết bị kỹ thuật hiện đại, điều tra viên có trình độ công nghệ cao được huy động tham gia vào phá án. Theo dõi các đối tượng, lực lượng CA xác định, tháng 3.2012, Nguyễn Đức Nhật lập và làm admin (quản trị) trang www.ryushare.com với mục đích chia sẻ dữ liệu trực tuyến có thu phí. Để có nhiều “đất” hoạt động, Nhật đã thuê hơn 500 server (máy chủ) đặt ở Hà Lan và Pháp với khoản phí 4 tỉ đồng/ tháng.

Đến ngày 27.7.2012, Nhật thành lập Cty TNHH MTV Nguyễn Đức Nhật để ký hợp đồng với Công ty TMCP Thanh toán trực tuyến Onepay nhằm ủy quyền cho Cty này thu hộ các khoản tiền giao dịch trên www.ryushare.com và chuyển vào tài khoản của Nhật tại ngân hàng Viecombank chi nhánh Bình Dương.

Thu lợi bất chính 132 tỉ đồng

Hình thức kiếm tiền của Nhật là đưa phim sex lên trang www.ryushare.com, sau đó, tạo ra nhiều đường link (đường dẫn) giới thiệu trên các trang mạng xã hội, các diễn đàn, blog, các trang web trong, ngoài nước. Những người truy cập vào các đường link này để đăng nhập, trở thành thành viên mới của trang www.ryushare.com thì đối tượng giới thiệu sẽ được hưởng lợi 60% số tiền mà thành viên này phải trả cho Cty Onepay bằng thẻ tín dụng hoặc thẻ ghi nợ quốc tế. Nguyễn Đức Nhật được hưởng 35%, 5% còn lại là chi phí trả cho Cty Onepay.

Theo thống kê của cơ quan điều tra, trên trang www.ryushare.com có trên 14 triệu file được đăng tải với khoảng 803.884 thành viên tham gia, trong đó có gần 80 nghìn thành viên VIP trả phí từ 9.96euro/tháng, 34.96euro/quý, 59.96euro/năm. Những thành viên VIP sẽ được tải dữ liệu từ www.ryushare.com tốc độ cao.<luat cong nghe thong tin >

Tại trang web này, đã có khoảng 500 đối tượng trong, ngoài nước đã tải lên hơn 1 triệu file phim sex. Tại TT-Huế, bước đầu cơ quan CA xác định ngoài Lê Hữu Hiếu, còn có 2 đối tượng tích cực đăng tải phim sex lên trang www.ryushare.com để kiếm tiền gồm: Nguyễn Ích Vũ (29 tuổi, trú tại huyện Phú Vang) và Lê Văn Tỵ (26 tuổi, trú tại phường Phú Bài, thị xã Hương Thủy).< luat hinh su>

Tính từ tháng 1.2013 đến 10.2013, trang www.ryushare.com đã mang về cho Nhật cùng đồng bọn số tiền khổng lồ: 132 tỉ đồng là con số mà Cty Onepay đã chuyển cho Nguyễn Đức Nhật. Nhật thu lợi hơn 22 tỉ đồng và rút ra từ tài khoản ngân hàng 10 tỉ đồng, 12 tỉ đồng còn ở Cty Onepay. Trong khoảng thời gian tham gia đăng tải phim sex, Hiếu được Nhật trả 5 tỉ đồng, Vũ gần 500 triệu đồng và Tỵ 80 triệu đồng.

Theo Đăng Khoa

Posted on 00:18 by bloger thanh mui dam

1 comment

Thứ Tư, 30 tháng 4, 2014

Mấy ngày qua, cuộc sống của Toàn như trong địa ngục, người thanh niên này phải trải qua những cơn đau đớn về thể xác và hồi ức kinh hoàng về màn “tra tấn” hết sức dã man của những người trong gia đình bạn gái.
“Gài bẫy”?

 Hồi ức kinh hoàng của nam thanh niên bị gia đình bạn gái “tra tấn”

Hồi ức kinh hoàng của nam thanh niên bị gia đình bạn gái “tra tấn”

Anh Toàn đang được các bác sĩ bệnh viện Đa khoa Xuân Lộc làm thủ tục chuyển đến bệnh viện Chợ Rẫy (TP.HCM) vào ngày 24/4
10 ngày qua, dư luận vẫn chưa hết bàng hoàng, phẫn nộ về việc anh Trần Minh Toàn (23 tuổi, ngụ tại tổ 13 thuộc ấp Việt Kiều, xã Suối Cát, huyện Xuân Lộc, tỉnh Đồng Nai) bị ông Lê Tấn Trung (44 tuổi, ngụ cùng ấp Việt Kiều), bà Lan (vợ Trung) và Trí (con trai Trung) hành hung một cách dã man chỉ vì nghi ngờ Toàn hiếp dâm bạn gái là Q. (con gái ông Trung, bà Lan).

Nén những cơn đau về thể xác, anh Toàn kể, khoảng 2 tháng trước trong một đám cưới anh đã quen biết với Q.,sau đó hai bên nảy sinh tình cảm. “Chiều ngày 19/4, khi Q. đang ngồi chơi ở tiệm chụp hình của em thì Trí (anh trai Q. – PV) chạy qua quát nạt, rồi lôi Q.<luat to tung hinh su>

Đến khoảng 22h30 cùng ngày, em thấy số điện thoại của Q. gọi đến. Bắt máy, em nghe thấy giọng đàn ông và người này xưng là Trí, anh trai của Q. nói: “Anh đến nhà đi, có chuyện cần nói”, đến nơi, bà Lan nói với em rất nhẹ nhàng: “Con vào nhà nói chuyện”. Vừa vào bên trong thì bà Lan đóng sầm cửa lại, Trí ôm chặt, ghì em xuống đất cho bà Lan dùng còng số 8 còng tay lại”.

“Chưa kịp hiểu ra chuyện gì thì bà Lan quát lớn: “Mày hại đời con gái tao, tao phải giết mày. Ngay sau đó, Trí cầm hai cái chén sành đập mạnh vào đầu em cho đến khi vỡ tan tành rồi đấm đá em túi bụi mà chẳng cho em nói lời nào. Còn bà Lan lấy sợi dây nịt, quật đầu dây có khuy sắt vào mặt và người… Em chỉ còn biết van xin, đưa hai cái tay đã bị còng ra chống đỡ” – Anh Toàn bàng hoàng nhớ lại.

Cũng theo lời anh Toàn, dù bị đánh gần như gục xuống, máu trên người tuôn ra xối xả nhưng Trí vẫn lạnh lùng bước ra ngoài lấy một cây gỗ đánh anh Toàn từ đầu đến chân như “băm thịt”, bà Lan cũng xông vào cào cấu, đấm đá. Thấy bạn trai bị đánh tàn nhẫn, Q. chạy đến van xin mẹ và anh trai nhưng bất thành. “Tôi biết cô ấy rất thương tôi nhưng vì sợ cha mẹ la rầy nên mới công khai chuyện tình cảm yêu đương. Không ngờ khi Q. nói ra chuyện đó, gia đình cô ấy lại có suy nghĩ chúng tôi làm chuyện bậy bạ. Khi tôi bị đánh tưởng đã chết, Q. có quỳ lạy van xin cha mẹ và người anh trai tha cho tôi, tuy nhiên những người này vẫn đánh đập tôi thậm tệ” - Anh Toàn nói.

May mắn thời điểm này có chị Hồng (hàng xóm) đi ngang qua phát hiện vụ việc nên vội chạy đến thông báo cho mẹ của Toàn là bà Nguyễn Thị Cúc để giải cứu.<luat hinh su>

“Thấy chị Hồng thông báo, tôi chạy vội đến nhà ông Trung thì thấy con mình bị còng tay, máu từ trên đầu chảy xuống và đang bị mẹ con bà Lan đánh đập. Tôi quỳ xuống khóc lóc van xin: “Lan ơi đừng đánh nó nữa, chuyện gì còn có đó”, nhưng hai mẹ con bà Lan không chịu dừng tay mà quát lớn: “Tao sẽ giết nó chết tại đây” và tiếp tục đánh”. – Bà Cúc nghẹn ngào nói.

Bất lực nhìn con trai bị “tra tấn”

Căn nhà anh Toàn bị "tra tấn" dã man

Căn nhà anh Toàn bị tra tấn dã man

Tưởng rằng, với sự năn nỉ, van xin của bà Cúc và sự bức xúc của nhiều người dân địa phương sẽ khiến màn “tra tấn” sẽ dừng lại với Toàn. Tuy nhiên, điều kinh hoàng hơn đã ập xuống người thanh niên này khi ông Lê Tấn Trung đi nhậu chở theo một người đàn ông về đến nhà. Không cần biết đầu đuôi câu chuyện, ông Trung lao ngay vào dùng tay chân đấm đá anh Toàn liên tục. Sau đó, ông Trung lôi anh Toàn vào một căn phòng nhỏ bên cạnh tiếp tục hành hung.

“Vừa bước vào, ông Trung vung lên đập liên tiếp vào đầu, vào người em cho đến khi cái khay bẹp dúm. Thấy em nằm trên sàn nhà không đứng dậy được, ông ta nhảy lên đạp vào đầu rồi đá vào khắp cơ thể em. Chưa xong, ông Trung ra ngoài cầm một cây xà beng rồi cùng với Trí đi vào cầm cây mỏ lết trên tay. Bước tới, ông Trung vung xà beng đánh tới tấp vào chân trái, còn Trí vung mỏ lết đập liên hồi vào chân phải. Bà Lan thấy vậy lôi Trí ra ngoài, còn ông Trung vung cây xà beng lên dùng hết lực quật mạnh một cái vào chân phải và em cảm giác được chân này đã bị gãy rời.

Chưa dừng lại, ông ấy vung xà beng lên đánh vào chân trái nhưng may sao không bị gãy. Màn tra tấn của ông ta tiếp tục được thực hiện theo phương thức dùng đầu nhọn của chiếc xà beng chọc vào bụng, lưng, ngực và chân. Sau đó, ông Trung xoay đầu xà beng dùng để nhổ đinh kê lên chân em bẻ rồi nói: “Cho mày chết, cho mày tàn phế luôn”. Họ đánh đập em đến ngất xỉu, trói vào cột rồi dùng vòi nước rửa xe xịt thẳng vào mặt để em tỉnh lại rồi tiếp tục đánh” – Anh Toàn kể.

Chứng kiến cảnh đứa con trai bị đánh đập một cách dã man, bà Cúc chỉ biết quỳ lạy, van xin từ bên ngoài (vì căn nhà đã bị khóa kín cổng – PV) trong nỗi đau đớn, uất nghẹn tột cùng.

Nhiều người dân bức xúc, lo ó định xô cổng xông vào giải cứu nạn nhân nhưng lập tức bị ông Trung đe dọa. “Gia đình ông Trung thuộc diện có “máu mặt” ở huyện Xuân Lộc nên ai cũng sợ bị trả thù nên dù tận mắt chứng kiến những thành viên trong gia đình này tra tấn anh Toàn dã man nhưng không một ai dám đến can ngăn” – anh P. (người dân địa phương) cho biết.

Điều anh P. Cũng được chứng minh bằng hành động, khi công an xã có mặt nhưng ông Trung vẫn hùng hổ lao vào đánh đập anh Toàn. Sự việc chỉ dừng lại khi có sự can thiệp của công an huyện Xuân Lộc. Anh Toàn sau đó đến bệnh viện Đa khoa huyện Xuân Lộc để cấp cứu. Do vết thương quá nặng nên anh Toàn được chuyển lên Bệnh viện Chợ Rẫy (TP.HCM) điều trị trong tình trạng, đau đầu, hai cổ tay sưng, bầm tím, vết thương cẳng chân trái 0,5 cm, đùi trái bầm. Riêng cổ chân phải bị gãy phải bó bột. Hiện sức khỏe, tinh thần của anh Toàn đã hồi phục nhưng cần phải theo dõi điều trị tích cực dài ngày.
Gần 10 ngày sau, những vết thương vẫn còn hằn sâu trên cơ thể anh Toàn


Gần 10 ngày sau, những vết thương vẫn còn hằn sâu trên cơ thể anh Toàn

Sau khi được bệnh viện Chợ Rẫy (TP. HCM) cho anh Toàn xuất viện về bệnh viện Đa khoa Xuân Lộc để tiếp tục điều trị, theo dõi thì đến ngày 24/4, anh Trung lại phải trở lại bệnh viện này do toàn thân đau nhức, người sốt, liên tục than đau đầu và có dấu hiệu bị nôn ói khó chịu. Sau khi được đưa trở lại bệnh viện Chợ Rẫy, các bác sĩ đã tiến hành kiểm tra, chụp citi chẩn đoán bước đầu anh Toàn bị chấn thương sọ não với mức độ não bị chấn động mạnh.<luat dan su>

Trước vụ việc gây phẫn nộ dư luận này, cơ quan CSĐT công an huyện Xuân Lộc cũng đã ra quyết định khởi tố vụ án, khởi tố bị can và bắt tạm giam ông Lê Tấn Trung để điều tra về hành vi “Cố ý gây thương tích”, qua đó xem xét thêm về các hành vi “Bắt giữ người trái pháp luật”, đồng thời cũng tiến hành điều tra về cách hành vi mà vợ và con ông Trung liên quan đến vụ “tra tấn” đã man trên.
Trung Kiên

Posted on 00:07 by bloger thanh mui dam

1 comment

Thứ Bảy, 26 tháng 4, 2014

 Lợi dụng sự ngây thơ, cả tin của Tr., Quang đã thực hiện hành vi giao cấu với Tr. tới 19 lần trong vòng nửa năm. Quang phải trả giá đắt cho hành vi phạm tội của mình với 15 năm tù giam.
Ngày 21/4, Tòa phúc thẩm TAND Tối cao tại TPHCM bác đơn kháng cáo, tuyên y án sơ thẩm 15 năm tù đối với bị cáo Lê Công Quang (22 tuổi, ngụ Tây Ninh) về tội “Hiếp dâm trẻ em” và “Giao cấu với trẻ em”.

Theo bản án sơ thẩm, Lê Công Quang quen biết với Nguyễn Thị Thùy Tr. (sinh năm 2000). Trong thời gian từ tháng 12/2012 đến tháng 7/2013, Quang đã 19 lần thực hiện hành vi giao cấu với Tr..

Lần thứ nhất, ngày 21/12, trong lúc cả nhà đi ăn đám cưới thì Quang đưa Tr. về nhà rồi thực hiện hành vi giao cấu. Chừng 10 ngày sau, khi mẹ Tr. có việc lên TPHCM thì Tr. lại đưa Quang về nhà mình ngủ và tiếp tục thực hiện hành vi giao cấu.


Bị cáo Quang tại tòa phúc thẩm

Cứ như thế, cặp đôi trẻ này làm chuyện người lớn với nhau mỗi khi có cơ hội. Quang thực hiện hành vi giao cấu với Tr. ngoài bờ suối, hay ở nhà bà con gần nhà mình khi nhà vắng người. Quang rủ Tr. lên TPHCM ghé nhà người bà con chơi. Tại đây, Quang lại 2 lần thực hiện hành vi giao cấu với Tr..

Từ ngày 29/4 đến 25/5/2013, Quang tiếp tục dẫn Tr. đến nhà người quen ở nhờ để đi làm thuê. Tại đây, Quang giao cấu với Tr. 10 lần. Thời điểm này Tr. mới 13 tuổi 7 ngày. Ngày 15/7, Tr. tự đến sinh sống với Quang nơi anh này đang ở làm thuê, Quang tiếp tục thực hiện hành vi giao cấu với Tr..

Đến ngày 17/7, mẹ của Tr. làm đơn tố cáo Lê Công Quang gửi đến cơ quan công an tỉnh Tây Ninh. Quá trình điều tra, Quang đã khai nhận rõ hành vi phạm tội của mình.

Tại phiên tòa sơ thẩm, TAND tỉnh Tây Ninh nhận định rằng, lợi dụng sự ngây thơ, thiếu hiểu biết của cháu Tr., Quang đã thực hiện hành vi giao cấu với Tr. 19 lần. Trong đó, Quang thực hiện hành vi giao cấu với Tr. 8 lần khi cháu chưa đủ 13 tuổi và 11 lần khi Tr. đủ 13 tuổi đến 13 năm 3 tháng.


Trả giá đắt cho hành vi nông nổi

Hành vi của Quang phạm tội “Hiếp dâm trẻ em” và “Giao cấu với trẻ em”. Vụ án mang tính chất đặc biệt nghiêm trọng, hành vi bị cáo là đặc biệt nguy hiểm cho xã hội. Tình tiết tăng nặng đối với tội “Hiếp dâm trẻ em” là bị cáo phạm tội nhiều lần. Tòa sơ thẩm quyết định tuyên phạt bị cáo Quang 15 năm tù.

Cho rằng mức án trên quá nặng, Quang làm đơn kháng cáo xin giảm nhẹ. Tuy nhiên, tại phiên tòa phúc thẩm, phía bị cáo không đưa ra được tình tiết giảm nhẹ tội nào mới. Xét thấy bản án tòa sơ thẩm là tương xứng với hành vi phạm tội của bị cáo nên quyết định bác kháng cáo, tuyên y án sơ thẩm 15 năm tù đối với bị cáo Lê Công Quang.
Tag: luat hinh su, luat to tung hinh su, luat dan su
Quốc Anh

Posted on 19:31 by bloger thanh mui dam

No comments

Thứ Sáu, 25 tháng 4, 2014

Trong những ngày cuối cùng Trúc phải trả giá tội lỗi mình gây ra, thì người yêu của hắn đã ôm con của hắn chạy ngược chạy xuôi xin làm các thủ tục đăng ký kết hôn. Cô ấy khao khát được làm một người vợ đàng hoàng, cho dù chồng là một tử tội.

Tôi viết bài này không phải để bao biện cho hành vi phạm tội của Hồ Duy Trúc. Hãy cứ để cho cán cân pháp luật minh xét. Vụ án đã khép lại, án tử cũng được giữ nguyên trong phiên tòa phúc thẩm, dư luận đã nguôi ngoai và dịu lắng.

Nhưng trong khoảnh khắc tưởng như tuyệt vọng, trong những ngày cuối cùng Trúc phải trả giá tội lỗi mình gây ra, thì người yêu của hắn đã ôm con của hắn chạy ngược chạy xuôi xin làm các thủ tục đăng ký kết hôn. Cô ấy khao khát được làm một người vợ đàng hoàng, cho dù chồng là một tử tội.

Hằng ôm con vạ vật ở Công viên 23/9 chờ thăm nuôi Hồ Duy Trúc.

Lý lẽ của tình yêu

Một tử tù đang chờ ngày đền tội, có lẽ tất cả đã đánh dấu chấm hết cho một cuộc đời, một tương lai. Nhưng Hồ Duy Trúc để lại là đứa con không cha, một người vợ không hôn thú đang quằn quại khổ sở và nhục nhã ê chề. Những ngày này, Nguyễn Thu Hằng (22 tuổi) tất bật chạy ngược chạy xuôi để làm thủ tục đăng ký kết hôn với Hồ Duy Trúc, kẻ tội đồ từng gây ra hàng loạt vụ án chặt tay cướp của man rợ nhất từ trước đến nay.

Vì sao phải cố công làm cái việc lạ lùng như thế? Đâu có ai muốn làm vợ một tên tướng cướp, một tử tù sắp phải "dựa cột". Nhiều người đã ném vào mặt Hằng những lời như vậy. Hôm nay, ngày 4/4/2014, 10 ngày sau khi tòa phúc thẩm tuyên y án tử hình Hồ Duy Trúc, tôi gặp mẹ con Hằng, ông bà Hồ Duy Tùng, Trần Thị Út tại công viên 23/9 (Tp Hồ Chí Minh) địa diểm quen thuộc họ từng vạ vật suốt thời gian chờ tòa xử án con trai.

Hằng ôm con ngồi bệt dưới đất, đứa bé khóc ngặt nghẽo bởi nắng nóng, đói khát. Hằng liên tục thúc bầu sữa vào miệng để hãm cơn khóc của con nhưng nó vẫn quấy, khóc chán chê, nó mệt quá thì lăn ra ngủ. Tại ghế đá công viên, nào là bọc, bịch, thùng, ba lô… mang từ quê lên cộng với ba thân xác rũ rượi, xơ xác không khác nào nhóm người đi hành khất. Hằng cho biết: "Em vừa gửi đồ ăn cho Trúc ở trong Khám Chí Hòa, giờ ra đây ngồi nghỉ rồi em bắt xe về Phan Rang (Ninh Thuận)".

Tôi không hiểu nguyên nhân nào tạo động lực cho Hằng miệt mài đi và về trong điều kiện và hoàn cảnh vô cùng bi đát của cô. Thì ra động lực của Hằng chính là được kết hôn với Hồ Duy Trúc. Đó là niềm khao khát duy nhất trước khi Trúc không còn trên đời này nữa. Để làm gì? Hằng bảo: "Để con em có cha, thế thôi!".

Xin điểm qua về cuộc đời của Hằng để thấy rõ hơn chuỗi bị kịch mà cô gái trẻ này đã và sẽ gánh suốt đời.

Mẹ Hằng mất cách đây 14 năm trong vụ tai nạn giao thông. Gia tài phải bán sạch để chạy chữa cho bà, khi chỉ còn đúng căn nhà hoang chuẩn bị cầm cố thì bà "đi", thế là nhà giữ lại được. Đang học lớp 7, Hằng phải nghỉ. Anh trai Hằng cũng nghỉ nốt và phải sang nhờ cậu ruột nuôi giùm. Hai cha con Hằng còm cõi bán bong bóng nuôi nhau. Hằng ra đời sớm, dạn dày hơn với cuộc đời, cứng cáp hơn những đứa trẻ cùng lứa.

Hồ Duy Trúc.

Hằng gặp Trúc trong một lần theo bạn đến Sài Gòn chơi cho biết. Hằng nhỏ thó, thấp lùn, da ngăm đen. Không hiểu có ma lực gì mà Trúc say như điếu đổ và Hằng cũng say theo. Rồi Hằng về Phan Rang, chỉ được 15 ngày, Trúc gọi điện hối thúc Hằng dọn lên Sài Gòn cùng chung sống. Hằng chạy theo tiếng gọi của tình yêu, nhập vai thành người lớn và sống cảnh vợ chồng với Trúc. Quy luật tất yếu của cuộc sống chung chạ, Hằng có thai thì vừa lúc Trúc sa lưới pháp luật.

Người đời có thể đang căm ghét, thù hằn với những tội ác mà Hồ Duy Trúc gây nên, nhưng với riêng Hằng, Trúc luôn là người đàn ông cô yêu suốt đời. Bởi lẽ đó mà khi vừa biết Trúc sa lưới pháp luật, lúc cái thai mới hai tuần tuổi, Hằng nằng nặc giữ lại. Người thân khuyên Hằng bỏ đi, nó mới chỉ là một cục máu, chưa tạo hình hài. Người dì đưa cho Hằng viên thuốc, nói dứt lòng: "Giải quyết đi và làm lại cuộc đời. Mày không thể giữ dòng máu của một tên tướng cướp".

Hằng vẫn chỉ là cô bé thiếu ăn, thiếu học, thiếu hiểu biết pháp luật, trước áp lực và sự kỳ thị của xã hội, Hằng giữ quan điểm của mình chỉ bằng thứ tình yêu đầu đời trong sáng. Hằng lý lẽ: "Em chưa bao giờ có ý định phá thai, bởi em yêu Trúc. Em muốn giữ lại chút tình yêu cuối cùng này". Mặc cho Hằng giải thích, người lớn không ai chịu nghe cả.

Cho đến bây giờ, điều Hằng ân hận nhất là nông nổi, bồng bột. Đã quá ngây thơ tin tưởng vào phẩm giá của Trúc, yêu hết mình và hiến dâng tất cả. Nhưng nếu biết trước Trúc là tướng cướp thì Hằng không bao giờ làm vậy. Đi thăm Trúc ở trại tạm giam, Hằng đã đay nghiến: "Anh lừa dối tôi để đi cướp, anh thật là ác độc". Còn Hằng vì ngu dại, mê muội, chạy theo thứ tình yêu non trẻ, mù quáng, dấu chấm hết cho một cuộc tình để lại là một mầm sống mang trong mình dòng máu bất hảo.

Còn một ngày được sống, xin cho em làm vợ

Hằng về quê, làm mướn trong cửa hàng nem chua được 35 ngàn đồng/ngày công. Số tiền ấy không đủ để bồi dưỡng bà bầu nên bác sĩ chẩn đoán đứa bé trong bụng bị suy dinh dưỡng trầm trọng. Hằng ở với cha, người đàn ông 64 tuổi ít nói, chỉ khóc từ ngày con gái vác cái bụng bầu về. Ông làm nghề bán bong bóng dạo. Nay, mỗi trái bong bóng phải gánh thêm một nỗi lo cơm, áo, gạo, tiền. Chưa kể nỗi nhục con gái "không chồng mà chửa".

Thai 5 tháng tuổi, cái bụng lùm lên không thể che giấu nổi nữa, Hằng bị hàng xóm phát hiện. Lúc này, danh tính Hồ Duy Trúc đã nổi đình nổi đám trên các phương tiện truyền thông đại chúng. Hằng không thể giấu được, chẳng lẽ nói dối là "đi hoang". Thôi đành nói thật, tác giả bào thai là của tướng cướp nổi tiếng Hồ Duy Trúc. Người ta nhìn Hằng cười khinh, miệt thị.

Ngày trở dạ, vì yếu quá, vì không có sức khỏe nên Hằng được chỉ định mổ. Hằng hỏi ý kiến của Trúc và quyết định đặt tên con là Nguyễn Hồ Duy Khoa. Hằng sinh con trên danh nghĩa không chồng, không hôn thú, đứa trẻ không có tên cha. Giữ họ Hồ Duy trong tên của con, Hằng muốn tặng một đặc ân cho Hồ Duy Trúc, bởi Trúc là con trai độc nhất trong dòng họ. Trúc chết, coi như tuyệt tôn. Trước lúc bị bắt, Hồ Duy Trúc không hề biết người yêu mình có thai, khi gặp lại đã thấy Hằng sắp đẻ, hắn thảng thốt và khóc rất nhiều. Đời hắn đã chẳng còn gì, nay biết tin có con, có giọt máu hương khói dòng họ Hồ Duy, hắn vùng vẫy muốn sống, muốn trở thành người lương thiện, muốn cưới Hằng. Đây chính là lời sau cùng hắn nói tại phiên tòa.

Ông Tùng, bà Út dắt díu nhau từ Ninh Thuận về TP Hồ CHí Minh chầu chực chở thăm con.

Biết tin Trúc nhận án tử, ông Tùng - bà Út hoang mang đột cùng, thay vì xa lánh Hằng, nay ông bà dang tay nhận con dâu, cháu nội. Một lời vợ thằng Trúc, hai lời con thằng Trúc. Hằng ghé sát tai tôi nói nhỏ: "Chỉ bây giờ thôi chứ ngày đang mang thai, chẳng ai dòm ngó đến em cả. Họ xỉ vả em kinh lắm. Cho em là đồ con gái hư hỏng".

Trời đứng bóng, nắng nóng ỏi bức, Hằng vẫn ầu ơ ru con, thằng bé ngủ ngon lành. Nó ngủ bất cứ đâu, ở công viên, ở trại giam, ở sạp bán trái cây. Đời nó mới sinh ra đã "đầu đường xó chợ", nên chỉ hy vọng sau này lớn lên đừng mang dòng máu lạnh lùng tàn nhẫn như cha của nó. Hằng chỉ mặt thằng con, hờn trách: "Con của tướng cướp đấy, ở quê em ai cũng nói như thế. Mới sinh ra đã mang tiếng, đã chết tên rồi".

Tám tháng tuổi, nó đã bị người đời chỉ mặt kêu là tướng cướp con. Nhưng có lẽ điều ấy bây giờ không làm cho Hằng buồn, không hơi sức đâu mà buồn mấy chuyện đó nữa. Hằng đang gõ cửa luật sư, nhờ  gấp rút làm đăng ký kết hôn với Trúc. Nếu không nhanh, e rằng không có cơ hội, con Hằng mãi mãi là đứa trẻ ngoài giá thú.

Hằng khóc thật thảm thương, cô tâm sự: "Đi thăm Trúc lần nào anh ấy cũng khuyên em nên lấy chồng đi. Con thì để cho ông bà nội nuôi. Em thì nghĩ, giờ lo nuôi con khôn lớn trước đã, không biết có ai chấp nhận lấy em không, vì cùng với Trúc, đời em cũng quá nổi tiếng rồi". Thằng bé lớn lên mà biết được cha nó là tướng cướp nó càng buồn hơn, mà điều này là chắc chắn, liệu nó có sống nổi với miệng lưỡi người đời không?

Còn em đăng ký kết hôn thì mang tiếng gái đã có chồng, mà chồng như vậy cũng chẳng hãnh diện gì, lại một vết đen trong lý lịch. Đó là dự báo có thật trong tương lai, nhưng Hằng không quan tâm điều đó. Trong suy nghĩ của cô, thứ lớn lao nhất chính là đứa con có đủ cha mẹ, dù cha mẹ nó là ai. Hy vọng bây giờ chính là lá thư xin ân xá của Chủ tịch nước, Hằng tâm nguyện, chỉ cần Trúc không chết thì con trai cô có cơ hội nhìn mặt cha.

Ngày 24/12/2013, Tòa án nhân dân Tp Hồ Chí Minh đã mở phiên tòa sơ thẩm xét xử băng cướp chặt tay cô gái, cướp xe SH tại chân cầu Phú Mỹ (Q.2, Tp. Hồ Chí Minh) do Hồ Duy Trúc (20 tuổi, quê Ninh Thuận) cầm đầu. Trong vụ án có 8 bị cáo phải hầu tòa về các tội: "Cướp tài sản, tàng trữ, mua bán trái phép vũ khí quân dụng, tiêu thụ tài sản do người khác phạm tội mà có". Theo đó, HĐXX tuyên phạt Hồ Duy Trúc mức án cao nhất là tử hình, các bị cáo khác cùng chịu mức án từ 9 năm đến chung thân. Ngày 24/3/2014, tòa phúc thẩm TAND tối cao tại Tp Hồ Chí Minh xét xử tuyên y án tử hình đối với Hồ Duy Trúc.
Tag: luat to tung hinh su, luat hinh su 2013
 Theo Ngọc Thiện
Cảnh sát toàn cầu

Posted on 18:53 by bloger thanh mui dam

1 comment

Thứ Ba, 22 tháng 4, 2014

Công an huyện Thanh Ba (Phú Thọ) vừa tống đạt quyết định bắt tạm giam đối với Nguyễn Kim Nam (SN 1970, trú tại thôn 5, xã Đông Lĩnh, huyện Thanh Ba) để điều tra về hành vi giết người
Nạn nhân là chị Mai Thị S (SN 1973, vợ đối tượng Nguyễn Kim Nam).

Trước đó, vào khoảng 11h ngày 10/4,  người dân nghe thấy tiếng kêu cứu của chị S nên chạy đến nhà thì phát hiện Nam đang cầm dao đuổi chém chị S. Tuy nhiên do Nam quá hung hăng nên nhiều người vào can ngăn cũng bị y chém gây thương tích.
Nhận được tin báo, Công an xã Đông Lĩnh đã đến bảo vệ hiện trường đồng thời  cùng người dân đưa chị S đi cấp cứu. Tuy nhiên, do vết thương quá nặng nên nạn nhân đã tử vong trên đường đi cấp cứu.

Kết quả khám nghiệm tử thi cho thấy, chị S tử vong do chấn thương sọ não, trên cơ thể có hơn 20 nhát dao chém, trong đó có nhiều nhát chém sâu vào vùng đỉnh đầu, cổ…
Về phía Nam, sau khi thấy vợ mình được mọi người đưa đi cấp cứu, Nam đã dùng dao lam tự cắt vào cổ tay để tự tử nhưng được mọi người phát hiện kịp thời nên đã qua cơn nguy kịch.
Ông Nguyễn Công Sinh- Trưởng thôn 5 cho biết, vợ chồng chị S có hai người con, cô con gái đầu đã lấy chồng, con trai út hiện đang học lớp 12. Chị S làm nghề nông, Nam thì lái xe cho một doanh nghiệp địa phương.

Trao đổi với PV Dân trí, ông Nguyễn Vinh Quang - Trưởng Công an xã Đông Lĩnh cho biết, đây là vụ việc nghiêm trọng chưa từng xảy ra trên địa bàn.

Theo vị Trưởng Công an xã Đông Lĩnh, sau khi nhận được thông tin Công an xã Đông Lĩnh đã có mặt tại hiện trường tiến hành bảo vệ hiện trường, đưa nạn nhân đi cấp cứu và báo cáo vụ việc lên Công an huyện Thanh Ba.

Nguyên nhân ban đầu của vụ việc được xác định là do mâu thuẫn nợ nần.

Được biết, thời gian trước đây, gia đình Nam đã vay tiền của ngân hàng cũng như bạn bè để mua đất ngoài thị trấn Thanh Ba. Gần đây đất mất giá, lại bị ngân hàng và chủ nợ đòi tiền, xoay xở trả nợ khó khăn nên giữa hai vợ chồng thường xuyên cãi nhau.

Sáng 10/4, vợ chồng Nam đã đến ngân hàng để trả lãi, sau đó về nhà cãi nhau rồi xảy ra sự việc trên. Hiện CQĐT đang tiếp tục mở rộng điều tra nguyên nhân cụ thể vụ án nghiêm trong này để hoàn tất hồ sơ chuyển cơ quan VKS cùng cấp xử lý theo qui định pháp luật.
Tag: luat hon nhan va gia dinh
Quốc Đô - Nhất Nam

Posted on 19:00 by bloger thanh mui dam

No comments

Thứ Hai, 21 tháng 4, 2014

Bị ám ảnh bởi ý nghĩ cô con gái 9 tuổi bị những người thân xâm hại và đầu độc ma túy, chị Nguyễn Thị Miên cho xây "lô cốt" giữa nhà rồi nhốt cô con gái 9 tuổi vào đó để "bảo vệ con". Sau một tháng bị mẹ đẻ giam cầm, cháu bé đã được cơ quan chức năng quận Long Biên giải cứu…


Chị Miên được điều trị tại Bệnh viện Tâm thần.
Người mẹ "đặc biệt"

Người mẹ xây lô cốt giữa nhà để nhốt con gái là chị Nguyễn Thị Miên (39 tuổi), ở tổ 9 Phúc Đồng, Long Biên, Hà Nội. Theo những người hàng xóm cho biết thì gia đình chị Miên ở tổ 11, phường Phúc Đồng. Chị kết hôn với anh Trịnh Quốc Đ. (41 tuổi), ở tổ 5 Gia Quất, phường Thượng Thanh, quận Long Biên. Anh chị sinh được 2 con, cháu trai Trịnh Đức H. (16 tuổi) và cháu gái Trịnh Ngọc H. (9 tuổi). Khi cháu Trịnh Ngọc H. được hơn 1 tuổi thì vợ chồng chị ly thân. Chị đưa con gái về nhà bố mẹ đẻ ở tổ 11 phường Phúc Đồng.

Đầu năm 2013, chị Miên được mẹ chia cho mảnh đất ở tổ 9 Phúc Đồng nên xây ngôi nhà cấp bốn rồi đưa con gái về ở. Trước đây, chị Miên làm thợ may tại nhà, nhưng từ ngày ra ở riêng, chị không làm nghề may nữa. Hai mẹ con sinh sống dựa vào khoản tiền gửi tiết kiệm, là tiền đền bù đất chị Miên được gia đình chia.

Bà Nguyễn Thị Được, mẹ chồng chị Miên cho biết, sau khi ly thân chồng, thỉnh thoảng, Miên vẫn đưa con gái về nhà nội chơi. Đến tuổi đi học, cháu H. được mẹ cho đi học tại Trường tiểu học Thượng Thanh. Sang năm học lớp 2, chị còn nói với mẹ chồng, do điều kiện ở xa nên nhờ bà buổi trưa đón cháu về cho ăn cơm, đầu giờ chiều lại đưa đến lớp. Cuối giờ chị đón con về nhà.

Đột nhiên đến hết năm lớp 2, chị Miên bảo không cho con học ở Trường tiểu học Thượng Thanh nữa mà xin về trường gần nhà. Thực ra là chị không cho cháu H. đi học nữa. Từ cuối năm 2012 đến giữa năm 2013, chị Miên liên tục làm đơn gửi Công an phường Thượng Thanh, Công an quận Long Biên và Phòng CSHS Công an TP Hà Nội, nội dung tố cáo anh Đ. - chồng Miên và anh Nguyễn Văn C. - anh trai của Miên có hành vi xâm hại tình dục đối với cháu H. và cho cháu sử dụng ma túy.

Qua xác minh, Cơ quan Công an kết luận việc tố cáo trên của chị Miên là sai sự thật. Cơ quan chức năng cũng đã trưng cầu giám định tình dục, ma túy đối với cháu Trịnh Ngọc H. Ngày 27/6/2013, Viện Pháp y Quốc gia kết luận cháu H. chưa từng bị xâm hại tình dục, đồng thời không có chất gây nghiện trong nước tiểu.

Tuy nhiên, sau đó chị Miên vẫn tiếp tục gửi đơn tới Công an phường Phúc Đồng tố cáo chồng và anh trai có nhiều hành vi nguy hiểm đối với cháu H. Trong các lá đơn này, chuyện "viên thuốc hình tam giác" được chị Miên nhắc đi nhắc lại nhiều lần. Chị ta cho rằng đó là một loại ma túy tổng hợp mà chồng và anh trai đã tìm mọi cách cho con gái chị ăn khiến nó ngớ ngẩn, lú lẫn, sau đó xâm hại cháu bé.

Theo chị Miên thì đó là thứ thuốc có mùi "ngai ngái, hôi hôi, mỡ mỡ, hắc hắc" mà lúc nào chị cũng ngửi thấy trên đầu con gái. Những tình tiết trong đơn khá ly kỳ: Có lần, chị tố anh trai nửa đêm dỡ mái nhà chị đi xuống cho con gái chị uống "thuốc tam giác".

Lần khác, vì phát hiện có người mang "thuốc tam giác" đến ném vào nhà, nửa đêm chị Miên đưa con gái đi thuê nhà nghỉ để ngủ cho an toàn nhưng vẫn bị đối tượng bám theo, thuê phòng nghỉ bên cạnh để ném thuốc cho con gái chị. Một lần, vì lo lắng con gái bị đầu độc ma túy, chị Miên đã mua vé máy bay cho hai mẹ con đi vào TP HCM trốn nhưng lại tưởng tượng có người đi theo "ném thuốc tam giác"… Cũng chính vì lý do này, chị Miên đã không cho con gái đi học, để cháu ở nhà canh giữ.

Lô cốt chị Miên xây giữa nhà nhốt con gái 9 tuổi.

Phát hiện việc chị Miên không cho con gái đi học, tổ dân phố, các ban ngành, đoàn thể địa phương đã đến gặp gỡ, vận động chị Miên cho con tiếp tục đi học nhưng chị này tỏ ra bất hợp tác, nói đã bảo lưu việc học để đưa cháu H. đi chữa bệnh. Bà Nguyễn Thị Được, mẹ chồng chị Miên cho biết, từ đầu năm học lớp 3, thấy con dâu không cho cháu H. đi học, bà đến nhà  hỏi và khuyên chị phải cho con đi học thì chị nổi cáu.

Từ đó trở đi, chị không cho ai vào nhà nữa. Với các anh chị em ruột của Miên cũng vậy, chị ta không cho ai vào nhà. Chỉ một người được Miên mở cửa cho vào là bà Nguyễn Thị Nghé, 83 tuổi, là mẹ đẻ của Miên. Tuy nhiên, theo bà Nghé thì khi vào nhà, Miên chỉ cho bà ngồi trên giường phía ngoài, không cho gặp cháu H.. Có lần bà mang bánh kẹo đến cho cháu, Miên ném ra đường vì cho rằng bà mang "thuốc tam giác" đến hại con mình…

Với những người hàng xóm, Miên sống khép kín, không giao du với ai. Hàng ngày,  chị ta chỉ ra ngoài đi chợ mua thức ăn, sau đó về nhà đóng cửa không cho ai vào.

Giải cứu cháu bé bị nhốt trong lô cốt

Chính vì vậy, chuyện chị Miên thuê thợ về xây lô cốt trong nhà để nhốt con gái từ bao giờ không ai biết. Theo những người hàng xóm thì trước đây, thỉnh thoảng Miên có cho con gái ra ngoài, đi "xe ôm" cùng. Nhưng khoảng một tháng trở lại đây, không nghe thấy tiếng cháu H., cũng không thấy cháu được mẹ cho ra ngoài. Nghi ngờ cháu H. bị mẹ nhốt, tổ dân phố đã phản ánh tới chính quyền và Cơ quan Công an.

Từ thông tin trên, ngày 27/3, Công an quận Long Biên, Công an phường Phúc Đồng phối hợp UBND phường cùng các ban ngành, đoàn thể phường Phúc Đồng tiến hành kiểm tra, phát hiện việc chị Miên xây lô cốt trong nhà để nhốt con gái. Cơ quan chức năng đã tiến hành giải cứu cháu bé, giao cho ông bà nội chăm sóc, đồng thời lập hồ sơ đưa chị Nguyễn Thị Miên đi chữa bệnh tại Bệnh viện Tâm thần.

Ngày 6/4, trước sự chứng kiến của bà Nguyễn Thị Nghé, 83 tuổi, mẹ đẻ của chị Miên, chúng tôi  được "mục sở thị"  ngôi nhà, nơi có "lô cốt" người mẹ đã xây dựng để nhốt cô con gái. Ngôi nhà cấp bốn lợp mái tôn có diện tích khoảng 30m2,  có cửa ra vào duy nhất ở mặt trước, 3 mặt còn lại đều xây kín không có khe hở.

Ngoài cửa xếp sắt, phía trong còn một lớp cửa kính có khóa. Nhà được lắp đặt 2 camera ở vị trí trước cửa và trong nhà, hướng quan sát đều nhìn ra phía ngoài. Đầu ghi camera được đặt trên gác xép ở cuối nhà. Với hai "mắt" camera ấy thì bất cứ người nào xuất hiện ở trước nhà đều bị phát hiện.

Vị trí lô cốt được xây giữa nhà, sát tường. Trước lô cốt là chiếc giường của chị Miên nằm hàng ngày. Sau lô cốt là công trình phụ và bếp. Lô cốt được xây dựng khá kiên cố, cao khoảng 1m50, rộng hơn 1m, dài khoảng 2m, đổ trần bê tông. Lô cốt có 2 lớp cửa ở vị trí vuông góc với nhau. Muốn vào bên trong lô cốt phải lần lượt lách qua hai lớp cửa khung nhôm kính này. Đường vào lô cốt vừa chật, vừa thấp, phải cúi đầu mới chui qua.

Phía trong lô cốt đặt một chiếc phản sát nền nhà, dài khoảng hơn 1m, chỉ đủ chỗ cho cháu H. ngồi hoặc nằm co, không duỗi chân thoải mái được. Góc lô cốt đặt một chiếc bô, dùng cho cháu H. đi vệ sinh hàng ngày. Chỉ ngó vào lô cốt một vài phút, chúng tôi thấy hoa hết cả mắt bởi mùi ẩm mốc, ngột ngạt, cộng thêm mùi xú uế từ chiếc bô. Vậy mà cháu H. bị mẹ nhốt trong chiếc lô cốt quái dị đó suốt một tháng qua.


Ngôi nhà của chị Miên tại tổ 9, phường Phúc Đồng, Long Biên.

Một người hàng xóm có mặt khi cơ quan chức năng giải cứu cháu H. cho biết, trước đây thỉnh thoảng có nhìn thấy chị Miên đưa con đi học bằng xe ôm. Lúc đó cháu H. người gày gò. Nhưng hôm cơ quan chức năng đưa cháu ra khỏi lô cốt, ai cũng giật mình vì cháu gái béo múp míp, đi lại rất khó khăn. Mọi người suy đoán có lẽ cháu bị nhốt trong phòng chật, không được vận động, lại được mẹ "vỗ béo" nên giống như người mắc bệnh béo phì. Bình thường, chị Miên là một người rất thương và chăm con. Ngày nào chị cũng đi mua 1kg bánh cuốn làm đồ ăn sáng rồi khoe cô con gái 9 tuổi ăn rất khỏe, có thể ăn hết cả cân bánh cuốn đó.

Bất bình trước hành động rồ dại của người mẹ, song người dân tổ 9 phường Phúc Đồng cũng chia sẻ cái nhìn thương cảm với người phụ nữ bất bình thường này. Theo một số người hàng xóm, chồng chị Miên nghiện ma túy lâu năm. Có lẽ ảnh hưởng từ người chồng nghiện ngập, cộng thêm bản tính sống khép kín, chịu đựng, không chia sẻ, tâm sự với mọi người nên chị Miên đã có những suy nghĩ tiêu cực, là nguyên nhân dẫn đến bệnh hoang tưởng.

Mọi người mong chị Miên sớm khỏi bệnh để về chăm sóc con gái. Hôm giải cứu cháu bé, nhìn cảnh cháu gái ôm chặt mẹ không rời, ai cũng ái ngại cho hoàn cảnh của chị. Có thể những bế tắc trong cuộc sống tình cảm đã khiến chị Miên bị bệnh mà người nhà đã không nhận ra.

Triệu chứng rối loạn hoang tưởng

Bác sĩ Đỗ Văn Thắng, Phó trưởng Khoa điều trị A, Bệnh viện Tâm thần Hà Nội cho biết, chị Nguyễn Thị Miên có triệu chứng bệnh rối loạn hoang tưởng dai dẳng,  lúc nào cũng nghi ngờ người khác, cụ thể là  nghi chồng và anh trai có những hành động không tốt với chị và con gái.

Chính ý nghĩ hoang tưởng đó dẫn đến những hành vi không đúng như việc chị cho xây lô cốt để nhốt con gái với suy nghĩ làm như vậy để bảo vệ con. Tuy nhiên, chị Miên chỉ có  một khía cạnh đó là không bình thường, còn tất cả các hoạt động và suy nghĩ khác đều bình thường.

Từ khi vào viện  điều trị đến nay, các trạng thái cảm xúc căng thẳng ở chị Miên có đỡ hơn so với lúc ban đầu. Tuy nhiên,  suy nghĩ hoang tưởng của chị Miên vẫn còn nguyên. Theo bác sĩ Thắng, nếu để bệnh nhân hết những suy nghĩ này thì phải có thời gian. Bởi sự hoang tưởng ấy có khi kéo dài hàng năm, thậm chí phải chung sống suốt cuộc đời, có hết hay không phụ thuộc vào bệnh nhân.

Cũng theo bác sĩ Thắng, chứng rối loạn  hoang tưởng dai dẳng rất hay gặp ở lứa tuổi trung niên như chị Miên, đặc biệt là phụ nữ. Người bệnh thường chỉ có một suy nghĩ hoang tưởng xuyên suốt, có khi kéo dài đến lúc chết. Có chăng nếu được điều trị tốt, đến một lúc nào đó người bệnh sẽ nhận ra được suy nghĩ đó của mình là không đúng, cần phải gạt bỏ đi, hoặc suy nghĩ đó sẽ mờ nhạt dần, cộng với tác động tâm lý, phân tích của mọi người xung quanh.v.v… thì bệnh nhân có thể lờ suy nghĩ đó đi, chấp nhận sống bình thường. Còn để hết suy nghĩ đó, có khi là cả cuộc đời…

Nguyên nhân của bệnh, thường xuất hiện sau những biến cố trong cuộc sống khiến bệnh nhân phải suy nghĩ, ví dụ như  bị người thân đối xử không tốt, hoặc do một quan hệ bất thường nào đó... khiến người bệnh sinh ra mất ngủ, lo lắng rồi có những biểu hiện, hành vi khác thường. Chứng hoang tưởng được hình thành trong một thời gian dài, có khi từ vài năm đến hàng chục năm sau mới biểu hiện rõ ràng. Trước khi "bệnh nặng", bệnh nhân có thể đã có những hành động không bình thường nhưng người nhà, người thân không nhận ra.

Tiến triển bệnh nặng hay nhẹ, không phụ thuộc vào bệnh lúc mới vào viện mà phụ thuộc rất nhiều vào sự hỗ trợ của người thân trong quá trình điều trị và sau này khi trở về gia đình, hòa nhập cộng đồng. Nếu trở về trong một môi trường bị mọi người xung quanh phân biệt, đối xử thì bệnh có thể sẽ tái phát ngay lập tức. Nhưng nếu được người thân, cộng đồng chấp nhận và chia sẻ thì người bệnh có thể sẽ trở lại bình thường. Cách tốt nhất là nên giữ cho bệnh nhân tâm lý ổn định, không đối xử, phân biệt khiến họ bị kích động.

Đối với cháu Trịnh Thị H., con gái chị Miên  cũng cần được khám bệnh để có  lộ trình điều trị phù hợp, bởi khi mẹ cháu có những hành động bất thường như vậy thì ít nhiều sẽ gây stress cho cháu bé. Cụ thể thì qua thăm khám mới biết được mức độ stress của cháu. Nhưng chỉ một thời gian, cháu sẽ trở lại bình thường, phát triển bình thường như những đứa trẻ khác. Điều quan trọng là cháu  rất cần sự quan tâm chăm sóc của mọi người trong gia đình.

Theo Hương Vũ
Tag: luat to tung hinh su, luat hinh su 2013
CAND

Posted on 20:04 by bloger thanh mui dam

No comments

Thứ Sáu, 18 tháng 4, 2014

Bắt gặp vợ đang tằng tịu với người khác, Lê Đình Nin đã tước đi tính mạng tình địch rồi bước vào vòng lao lý mà không mảy may ân hận về tội ác của bản thân.

Thi hành bản án 13 năm tù về tội Giết người tại Trại giam Tống Lê Chân, Lê Đình Nin (27 tuổi) nói rằng anh ta có hai kỷ vật luôn để dưới gối khi đi ngủ, đó là tấm hình con gái và tập thư hàng chục bức của vợ gửi vào suốt thời gian qua, nhưng anh ta chưa một lần “thèm” đọc.

Phạm nhân chưa một lần đọc 50 lá thư vợ gửi

Phạm nhân Lê Đình Nin. Ảnh: An ninh thủ đô.

Lê Đình Nin sinh ra ở vùng quê nghèo của huyện Yên Thành, tỉnh Nghệ An. Nin rất thích học các môn khối A và khao khát được vào giảng đường đại học. Tuy nhiên, do kinh tế gia đình khó khăn nên ước mơ của Nin dang dở.

Năm 2001, Nin bỏ học khi mới lên lớp 10 để vào nam lập nghiệp kiếm tiền phụ giúp gia đình. Xin vào làm công nhân tại một công ty sản xuất giày da của Đài Loan ở thị xã Thủ Dầu Một (Bình Dương), Nin rất chịu khó và thường xin làm thêm ca, thêm giờ để tăng thu nhập.

Năm 2007, trong lần giao ca, Nin quen Võ Thị Minh ở huyện Nghĩa Đàn, tỉnh Nghệ An. Ban đầu là chỗ đồng hương thân thiết, nhưng dần dần hai người cảm mến và yêu nhau. Sau một năm tìm hiểu, Nin quyết định ngỏ lời cưới Minh làm vợ và được cô bạn cùng tuổi đồng ý. Đám cưới tại quê nhà giản dị và ấm cúng. Họ hàng ai cũng mừng cho Nin và gia đình khi có con dâu đẹp người, đẹp nết.

Thời gian bên gia đình ngắn ngủi, vợ chồng Nin lại khăn gói vào Bình Dương tiếp tục công việc. Hai người làm cùng công ty, lương tháng chỉ gần 4 triệu đồng. Năm 2009, khi đứa con gái đầu lòng ra đời, Nin phải gánh thêm nhiều chi phí phát sinh.

“Lúc con lớn dần thì vợ chồng em cũng tính chuyện gửi con đi nhà trẻ nhưng tiền không có để trang trải khoản này. Thuê người trông cũng tốn kém nên thi thoảng con ốm, vợ lại xin nghỉ ở nhà để trông nom", Nin tâm sự.

Hoàn cảnh hai vợ chồng thiếu thốn nên ngoài việc ở công ty, thi thoảng Nin đi phụ hồ cùng bạn bè ở ngoài. Sau một thời gian, thấy việc làm phụ hồ thu nhập còn khá hơn làm công nhân giày da nên Nin bỏ việc cũ, chuyển hẳn về TP HCM nhận công trình.

Bi kịch trong đêm

Thi thoảng Nin mới thu xếp công việc về nhà thăm vợ con sống trong căn phòng trọ nhỏ ở phường Phú Cường, thị xã Thủ Dầu Một. Trong khi Nin vắng nhà, vợ anh ta đã ăn nằm với người khác và bi kịch xảy đến khi Nin phát hiện ra sự việc.

Một đêm tháng 6/2010, Nin đi nhờ xe người bạn từ TP HCM về thăm vợ con với niềm vui vừa được lĩnh lương sau khi hoàn thành công trình. Muốn vợ bất ngờ, Nin không gọi điện báo trước. Về đến cửa phòng trọ, Nin thấy có đôi dép nam để ở ngoài nên tưởng mình vào nhầm phòng. Nhưng nhìn đi nhìn lại, Nin thấy đó đúng là “tổ ấm” của vợ chồng mình.

Nin từ tốn gõ cửa. Trong nhà vọng ra tiếng hỏi của vợ Nin: “Ai đấy?”. Nin trả lời: “Anh đây, mở cửa cho anh”. Chờ mãi, chờ mãi, Nin mới thấy vợ khẽ hé cửa nhìn ra ngoài. Tức giận đẩy mạnh cửa, Nin bước vào trong và càng nghi ngờ hơn khi thấy bộ dạng lấm lét của vợ. Đảo mắt nhìn quanh phòng, anh ta thấy vợ cứ thoáng chốc lại bất giác hướng ánh mắt nhìn về phía nhà tắm.

Xộc vào phòng tắm, Nin bắt gặp một gã đàn ông trên người chỉ mặc mỗi chiếc quần đùi đang núp ở đó, trên tay ôm bộ quần áo dài chưa kịp mặc. Sau này, Nin mới biết đó là Hoàng Văn Dũng (29 tuổi, ở huyện Triệu Sơn, Thanh Hóa), anh này là công nhân làm cùng công ty giày da với vợ chồng trước đó.

Nỗi uất hận dâng lên, Nin túm tóc lôi Dũng ra ngoài để đánh. Thấy vợ khóc lóc van xin cho Dũng, Nin càng điên tiết hơn, bắt vợ đi gọi người nhà của vợ đến chứng kiến.

"Lúc đó có rất nhiều người đến xem và khuyên em bình tĩnh nhưng quả thực em không tài nào nguôi giận được. Nếu ai đặt địa vị vào em về nhà thăm vợ con và  bắt gặp vợ ngoại tình thì làm sao có thể không tức giận cho được?", Nin kể lại.

Không thể nuốt trôi nỗi nhục bị “cắm sừng”, Nin đạp cho Dũng vài cái nữa khiến điện thoại của nạn nhân rớt xuống đất. Ngó thấy hình nền điện thoại là ảnh con gái mình, Nin lồng lộn nghĩ rằng: “Chẳng nhẽ nó là bố của con gái mình?”.

Vớ được một chiếc gậy gần đó, Nin vụt liên tiếp vào người Dũng rồi cầm con dao gọt hoa quả gí vào cổ Dũng tra hỏi: “Mày ngủ với vợ tao mấy đêm rồi?”. Dũng trả lời: “Hai đêm, lần này là lần thứ hai”.

Tức thì Nin cầm tóc Dũng kéo đầu thanh niên này đập vào tường nhiều lần đến khi bất tỉnh. Thấy vậy, mọi người đã lao vào tước con dao của Nin và đưa Dũng đi cấp cứu khi trời đã tảng sáng.

Hoàng Văn Dũng đã tử vong do chấn thương sọ não. Còn Lê Đình Nin bị công an bắt giữ, khởi tố về tội Giết người.

Nỗi đau dần nguôi ngoai

Nhắc lại chuyện cũ, Nin ân hận nói: "Các cụ có câu 'cả giận mất khôn' nên em đánh mất tự chủ mà làm vậy. Lúc công an đến bảo lên trụ sở lấy lời khai, vợ em vẫn khóc lóc xin em tha thứ. Em chỉ hỏi: “Tại sao cô làm thế? Tại sao cô phản bội tôi?” rồi đi. Em nghĩ rằng tình nghĩa vợ chồng cũng đã hết sau câu nói ấy”.

Nghe tin Nin giết người và bị công an bắt giữ, bố anh ngất ngay tại chỗ. Sức khỏe yếu và huyết áp không ổn định, thời gian ngắn sau ông qua đời. Vào thăm con, mẹ Nin ban đầu không dám nói cho anh tin dữ về tang cha. Nhưng thấy em gái cứ thút thít khóc nên Nin đã gặng hỏi mới biết hung tin. Nin ngồi ngây người rồi bật khóc.

Nin không ngờ mình phải trả một cái giá đắt đến thế. “Em đã khóc rất nhiều, cả tuần liền em không thể động đũa ăn cơm. Em là đứa con bất hiếu, chưa báo ơn sinh thành đối với cha mẹ ngày nào mà lại còn gây ra việc tày đình. Quả thực, đến giờ em vẫn chưa quên cảm giác lúc đó. Nó phũ phàng và cay đắng quá”, Nin kể lại.

Ngày Nin bị quản thúc tại Trại tạm giam để phục vụ công tác điều tra, vợ Nin bế con lên thăm nhưng anh ta từ chối gặp. Lần thứ hai, vợ Nin lại bế con cùng với mẹ chồng và em chồng lên thăm gặp. Mẹ Nin bảo: “Có tha thứ được cho vợ thì tha, cái tình vợ chồng đã hết nhưng nghĩa thì vẫn còn. Con gái là con của con chứ không phải của ai khác, đừng có nghĩ lung tung mà phải tội”.

Sau câu nói này, Nin đồng ý gặp vợ nhưng vẫn không nói một lời nào. Nin tâm sự: “Cô ấy khóc, còn em thì thấy buồn quá. Cuộc đời đối với em cho đến bây giờ chưa lúc nào thấy hết cực”.

Sau lần gặp này, Nin cho biết, vợ anh dường như rất ân hận về tội lỗi ngoại tình của cô ấy. Trong lần thứ ba lên thăm chồng, cô đã gửi cho Nin một tấm hình của con gái. Liền sau đó, vợ Nin đều đặn gửi thư vào cho chồng bên ngoài phong bì đề chữ: “Em biết em sai, em nhất thời làm việc hồ đồ có lỗi với anh, không dám mong anh tha thứ, chỉ mong anh giữ gìn sức khỏe mà cải tạo cho tốt”.

Nhưng những lá thư vợ gửi vào, Nin chỉ để đấy mà không đọc. Từ ngày nhận lá thư đầu tiên cho đến nay đã gần 50 bức thư của vợ, Nin vẫn chưa đọc lá thư nào. Nin nói: “Vào trong trại, có người hỏi em nếu gặp lại cảnh đấy thì có hành xử thế không? Em khẳng định là em vẫn muốn làm vậy nhưng sẽ không làm vì sợ mẹ em đau lòng. Suốt mấy năm cực nhọc làm thuê, làm mướn đủ nghề, đủ nơi, không nghĩ cho mình, chỉ mong vợ con được tấm áo mới, có đủ cơm ăn, điều kiện sống sung túc hơn, vậy mà đổi lại em được cô ấy “báo đáp” như thế...".

Các quản giáo rất đồng cảm với hoàn cảnh dẫn đến việc phạm tội của Nin nên họ thường xuyên động viên, chia sẻ và trò chuyện với phạm nhân này. Một cán bộ quản giáo Phân trại số 1 cho biết: “Trường hợp của Nin không ai trong chúng tôi không biết. Thấy phạm nhân này nhiều tâm sự và đôi khi hay buồn chán, chúng tôi phân công nhau động viên cho Nin yên tâm cải tạo để sớm trở về bên con và gia đình”.

Sự quan tâm đầy lòng trắc ẩn của cán bộ quản giáo cuối cũng đã giúp phạm nhân Lê Đình Nin hồi tâm chuyển ý. Sau nhiều đêm suy nghĩ và trằn trọc không ngủ, Nin đã viết thư hồi âm cho vợ.

Lá thư ấy, theo lời Nin kể chỉ vẻn vẹn 3 dòng: “Cái gì nó qua rồi thì thôi, không nhắc lại nữa mà thêm buồn, thêm suy nghĩ. Em gắng nuôi con để bù đắp lại những ngày tháng đã qua”.

Nói về việc có thể tha thứ được cho vợ không vì cô ấy cũng đã biết lỗi rồi, đã rất ăn năn và có lẽ đó chỉ là một phút xao lòng không mong muốn đã xảy ra, Nin cười và nói rằng: “Em chưa nghĩ đến việc đó. Hiện giờ em chỉ quan tâm xem con mình thế nào thôi. Nó đã lên 3 tuổi và vừa mới vào thăm em đấy. Nghe tiếng con gọi “bố”, niềm vui ấy đã giúp em cảm thấy nhẹ nhõm hơn rất nhiều. Cháu càng ngày càng giống em nên em cũng nguôi ngoai".
Tag: luat hinh su, luat to tung hinh su, luat dan su
Theo An ninh Thủ đô

Posted on 20:03 by bloger thanh mui dam

No comments